Thông thường, phần lớn những bí ẩn được lưu truyền dưới dạng lời kể hoặc đồn đại. Nhưng ở trường hợp dấu chân của quỷ và vũ điệu tử thần thì chúng đều được ghi chép lại rất chi tiết trong lịch sử. Thậm chí, dấu chân của quỷ còn xuất hiện vào năm 2009.
Dấu chân của quỷ dữ
Theo ghi chép, sự kiện bí ẩn này diễn ra vào tháng 2/1855 ở Đông Devon, nước Anh. Sau những trận tuyết rơi nặng hạt, người dân ở vùng này đã phát hiện ra những dấu chân in trên nền tuyết trắng. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu đây chỉ là những dấu chân bình thường. Tuy nhiên, người dân nhanh chóng nhận thấy tất cả các dấu chân trên cả đoạn đường dài đều chỉ đi theo một hướng duy nhất, hoàn toàn không chiều trở ra. Điều lạ lùng hơn là chúng xuất hiện ở nhiều nơi, từ mái nhà, ống nước, tường gạch cho đến đống rơm khô. Ngay cả những địa điểm hoang vu cũng có dấu chân và biến mất đầy bí ẩn.
Hiện tượng dị thường này lại xuất hiện một lân nữa vào năm 2009 giống hệt như miêu tả vào năm 1855. Nhiều giả thuyết đã được đưa ra nhằm lý giải hiện tượng. Người ta cho rằng “dấu chân của quỷ” chỉ là sản phẩm do người thích đùa ngụy tạo ra. Ngược lại, cũng có ý kiến ủng hộ niềm tin cho rằng đây thực sự là dấu chân của quỷ. Nhưng cho đến nay, đây vẫn là bí ẩn lớn trong lịch sử nhân loại.
Căn bệnh nhảy múa đến chết ở Pháp
Sự kiện chẳng khác nào một cuộc tự sát tập thể này diễn ra vào đầu thế kỷ 16 tại Strasbourg, phía đông nước Pháp. Mùa hè năm 1718, cư dân tại thành phố đã vô cùng kinh ngạc khi chứng kiến một phụ nữ có tên Frau Troffea bế trên tay đứa con thơ còn bú ẵm và đi một mạch từ nhà đến cây cầu Corbeau rồi ném đứa bé xuống sông. Frau Troffea làm vậy vì không có sữa cho con bú, không có đủ khả năng nuôi con.
Sau khi trở về nhà, Frau bắt đầu bước ra ngoài đường rồi nhảy múa không ngừng, dù xung quanh không có tiếng nhạc và khuôn mặt cô trơ lì không cảm xúc. Cô gái nhảy cả ngày lẫn đêm mà không biết mệt mỏi, cho đến khi kiệt sức rồi qua đời vào ngày thứ 6. Ban đầu, mọi người cho rằng Frau có vấn đề thần kinh hoặc bị quỷ ám nên mới có hành động bất thường như vậy. Nhưng sau khi Frau đã chết, người hàng xóm của cô cũng có những biểu hiện tương tự.
Vậy là trong vòng 1 tuần, đã có hơn 30 người nhảy nhót suốt ngày đêm, sớm tối trên khắp con đường của thành phố. Một thời gian sau đó, con số này tăng lên khoảng 400 người. Họ múa không ngơi nghỉ dù không có nhạc hay lễ hội trong khoảng 1 tháng. Không ít người đã qua đời vì lên cơn đau tim, đột quỵ hoặc kiệt sức. Sau đó căn bệnh này biến mất cũng nhanh và theo cách bí ẩn như khi nó xuất hiện.